
Toy story 4 – Câu Chuyện Đồ Chơi (2019)
Kết thúc hoàn hảo với màn pha trộn đầy đủ mọi cung bậc cảm xúc. Cực hay, đáng xem nhé!
[SPOIL ALERT]
Mình không phải fan Toy Story, nó cũng không hẳn là tuổi thơ của mình, tuổi thơ của mình là Lion King, Cinderella, Beauty and the Beast, The Little Mermaid… Toy Story chỉ vô tình lướt ngang qua tầm mắt khi được chiếu đi chiếu lại trên Disney chanel, thời đó mình lại không thích kiểu đồ hoạ 3D vì nhìn còn cứng. Nên nhận xét theo hướng từng tập riêng rẻ, thì phần 4 này là phần mình thấy hay nhất. Thú vị, hài hước nhất, yếu tố kinh dị ám ảnh hơn các phần trước, lồng nhiều bài học hợp thời và ý nghĩa hơn. Nếu:
• Toy story (1995) – IMDb 8,3 – giới thiệu góc nhìn của đồ chơi (nhân hóa) cũng như nỗi sợ hãi bị thay thế bởi những món đồ chơi mới.
• Toy story 2 (1999) – IMDb 7,9 – khắc hoạ nỗi sợ quên lãng và hắt hủi khi hư hỏng, cũ kĩ.
• Toy story 3 (2010) – IMDb 8,3 – ở một cánh cửa khác của thế giới đồ chơi, nơi chúng bị bỏ mặc hoặc dễ dàng thay thế như cái cách chúng ta bỏ lại ti tỉ thứ con nít ở phía sau để bước đến giai đoạn trưởng thành. Thời gian rồi cũng phải trôi đi, trẻ nhỏ cũng dần lớn, thay đổi là không tránh khỏi. Nhưng hãy thích nghi và tích cực về tương lai phía trước. Kĩ niệm vẫn đẹp và vẹn nguyên. Biết buông bỏ và mạnh mẽ bước tiếp, đến nơi cần mình hơn là một bước ngoặt đánh dấu cột mốc trưởng thành. Ngoài ra, tiếp tục khẳng định và nhấn mạnh mục đích cũng như lý tưởng sống của đồ chơi là tha thiết được vui chơi và chứng kiến hành trình trưởng thành của vị chủ nhỏ.
Thì:
• Toy story 4 (2019)– IMDb 8,4 – Đừng bám víu quá khứ và sợ hãi thế giới rộng lớn ngoài kia. Hồi ức có đẹp vẫn chỉ là hồi ức, hãy tiếp tục khám phá và sống một cuộc đời đáng sống, cho hạnh phúc của chính mình. Sẽ luôn bên nhau chừng nào còn nhớ về nhau, Andy đã hạ quyết tâm chào tạm biệt tuổi thơ của mình ở phần 3. Đã đến lúc chúng ta, gửi lời cảm ơn chân tình đến đội ngũ Pixar và chào tạm biệt Woody (Tom Hanks), tạm biệt Buzz, tạm biệt Toy story… tạm biệt tất cả nhưng vẫn giữ nguyên những cảm xúc bồi hồi khi gián tiếp nhớ về kí ức cả một bầu trời tuổi thơ tôi, ở nơi đó, thời gian đó, con người đó. Nhớ mãi !!!
Các thông điệp chủ đạo của Toy story 4:
+ Tái chế rác: không có gì vô dụng và đáng để vứt đi, kể cả rác cũng có thể tận dụng vào mục đích khác. Forky chính là đồ chơi được tái chế từ rác, bản thân nó từng cũng giữ niềm tin mãnh liệt mình là rác thì chỉ có thể là rác. Cũng như suy nghĩ của hầu hết con người, rác chỉ có thể vứt đi.
+ Tự tin vào bản thân, rằng ta rất đặc biệt và là độc nhất trên thế giới này. Mỗi cá thể đồ chơi trong toy story đều đặc biệt theo cách của riêng mình.
+ Vạn vật trên đời đều có đôi, không ai cô đơn mãi nếu không ngừng tin tưởng và tìm kiếm, rồi sẽ gặp được người ta cần phải gặp. Mỗi cá thể là món quà đầy ý nghĩa với 1 ai đó ngoài kia.
+ Sự đồng điệu đến từ tâm hồn chứ không phải vẻ bề ngoài. Nếu Barbie và Ken là cặp xứng đôi vừa lứa ở phần 3, vợ chồng Potato quấn quýt yêu thương nhau ở cả 4 phần thì chàng cao bồi Woody thay vì yêu nữ cao bồi Jessie, lại yêu cô gái chăn cừu Bo Peep. Còn Jessie lại thành cặp với phi hành gia Buzz.
+ Hành trình sống là học cách dấn thân để trưởng thành, vấp ngã để rồi trở nên mạnh mẽ. Nếu không dám cởi bỏ chiếc đầm bánh bèo và quyết định trốn khỏi cửa tiệm đồ cổ, thì chẳng thể có 1 Bo Peep cuốn hút cực kì với bản năng mạnh mẽ, độc lập và tự nắm giữ vận mệnh của chính mình trong tay. Đừng chỉ ngồi ở đó chờ đợi, sợ hãi và than trách. Cũng đừng sợ sai, sợ thất bại. Lọ lem sẽ chẳng thể thành vợ hoàng tử nếu không lén mẹ kế đến dạ hội hoàng cung và sơ ý đánh rơi chiếc hài pha lê.
+ Khám phá bản thân & thế giới: thế giới rộng lớn muôn màu muôn vẻ và bản thân mỗi người chúng ta cũng là chiếc hộp kho báu, ta sẽ chẳng thể nào tin được rằng chúng ta hoàn toàn có khả năng làm được những điều phi thường đến nhường nào. Duke Caboom là 1 trong số những ví dụ điển hình.
+ Tình yêu cảm hoá mọi đau thương, hận thù và hàn gắn được mọi vết nứt trong tâm hồn. Cái kết ngọt ngào đầy thương cảm và tràn ngập hi vọng vào tương lai tươi sáng của búp bê phản diện Gabby Gabby hoàn hảo hơn rất nhiều cái kết đáng đời của gấu Lotso.
+ Biết từ bỏ những điều đã cũ, những thứ không phù hợp đôi khi chính là không từ bỏ, không đầu hàng và buông xuôi số phận. Ngày ta buông bỏ cũng chính là ngày ta với tới và nắm lấy trong tay chiếc chìa khóa mới của vận mệnh.
+ Lắng nghe lý trí thôi chưa đủ, vẫn cần lắng nghe và tin tưởng vào sự mách bảo từ trái tim, từ sâu thẳm bên trong tâm hồn mình. Buzz hoàn toàn tin vào lời nói phát ra từ bên trong và mọi thứ đều đi đúng hướng.
…
Nếu kết thúc ở phần 3 là một kết thúc đầy nước mắt cho series, khá trọn vẹn và nhân văn với hầu hết công chúng. Man mác buồn nhưng không gây tiếc nuối vì cuộc đời của những món đồ chơi tiếp tục xoay vòng, kết thúc câu chuyện này là mở đầu cho câu chuyện khác. “Cũ người mới ta” hay như người lớn có câu “vợ là tô cơm nguội với ta nhưng lại bát phở nóng hổi của anh hàng xóm” vậy. Đồ chơi cũ của Andy nhưng là đồ chơi mới với Bonnie, cứ thế… Qua mọi cung bậc cảm xúc buồn vui, nhưng vẫn luôn còn hi vọng phía trước. Thì phần 4 được mở ra và kết thúc với những góc nhìn mới lạ và hiện đại, thức thời hơn. Dù cực kì hay khi đứng dưới góc độ riêng lẻ, nhưng nếu kết hợp xuyên suốt 4 phần sẽ không tránh khỏi 1 bộ phận nhỏ khán giả cảm thấy hơi ức chế, khó mà cảm thấy hài lòng và chịu những tiếc nuối, mất mát khi Woody quyết định rời khỏi những người bạn cùng vai sát cánh bao nhiêu năm, khi Buzz và Jessie mờ nhạt hơn để làm nền cho Bo Peep bật lên.
Riêng Ly thì khác, đúng là đi theo chiều hướng series thì kết thúc ở phần 3 là một kết thúc khá tròn trịa nhưng chưa thực hoàn hảo. Trong đầu vẫn trăn trở rằng bọn Toys rồi sẽ tiếp tục vòng xoay đó và qua tay bao nhiêu chủ nhân nữa đây?! Trọn vẹn với ta, như cách chúng ta đóng lại cánh cửa thời thơ ấu, nhưng có điều gì đó thôi thúc mình hơn với suy nghĩ rằng Toys khá bị động trong việc chọn chủ nhân. Việc cho rằng không nên có phần 4, chúng ta dường như đang vô tình đem sự ích kỷ và hối hận của chính chúng ta, lầm tưởng mình là Andy, khi không đành lòng vứt bỏ thứ đồ của mình vì thế dù rất khó khăn để rời xa, nhưng vẫn muốn mọi đồ chơi của mình được Bonnie hứa giữ gìn cẩn thận. Tôi cũng từng như thế, hờ hững vứt xó nhưng mặc nhiên không muốn cho đi, không nỡ từ bỏ. Hay cho đi nhưng sợ người khác không giữ gìn dù sau đó cũng chẳng để tâm lâu. Sau này lớn nghĩ lại, tôi thấy đó là cả một sự ích kỷ to đùng. Hãy tự hỏi, đã bao giờ tự đặt mình vào hoàn cảnh của Woody mà nghĩ chưa?! Đã bao giờ thực sự quan tâm đến câu chuyện sau khi mình không còn là nhân vật chính nữa?!
Toy story chưa bao giờ được làm ra để con người ta thoả mãn và tự an ủi, tự trấn an trước mọi hối hận về sự đối xử với đồ chơi hay những thứ tương tự thế. Toy story là một sự nhân hoá thể hiện tiếng nói của đồ chơi nếu tụi nó có tri giác, có suy nghĩ. Bonnie không thực sự thích Woody, trước khi có Forky đã thế, thì sau khi có Forky càng không! Woody rất trung thành với Andy, nhưng cũng bởi vì Andy rất thích Woody. Khi Woody đi tìm Forky đem về, cả 2 cùng mất tích nhưng Bonnie chỉ để ý đến sự vắng mặt của Forky. Bạn có mãi ở bên và làm mọi thứ vì một người không để tâm đến mình không?!
Chúng ta hãy có cái nhìn thoáng hơn cho Toy story 4, thoáng hơn với những giá trị nhân văn mới và cả bản thân chúng ta. Có sai lầm mới rút kinh nghiệm, có mất mát mới trân trọng, có đau thương mới trưởng thành. Lựa chọn lý tưởng chung cao cả hay hạnh phúc riêng mình?! Đâu là giá trị đích thực và mục đích cuối cùng của đời người? Cả hai đều xứng đáng để chúng ta hi sinh nhưng hãy một lần đi theo mách bảo của con tim. Hãy học cách chấp nhận sự thay đổi và nắm bắt thử thách mới, biết đâu đó chính là cơ hội mở ra cách cửa tới một tương lai tốt đẹp hơn.
Về phần kĩ xảo, lồng tiếng, âm thanh… mọi thứ đều được Pixar và các diễn viên đảm đương cực kỳ tốt. Nên không nhận xét quá nhiều nữa, có điều dường như Toy story 4 phù hợp cho góc nhìn của người lớn hơn là trẻ em. Cực kì thích mảng miếng hài nhẹ nhàng nhưng đẩy đưa xung quanh Buzz Lightyear (Tim Allen), Duke Caboom (Keanu Reeves) và cặp đôi thỏ Ducky (Keegan Micheal Key) & Bunny (Jordan peele) + các tình huống kinh dị ám ảnh má ơi xung quanh Gabby và đồng bọn (tưởng sắp gặp Annabelle tới nơi).
Xem xong Toy story 4, trong đầu chợt vang lên câu hát 20 năm về trước:
“Tạm biệt gấu Misa nhé
Tạm biệt thỏ trắng xinh xinh
Mai em vào lớp 1 rồi
Nhớ lắm, quên sao được
Trường mầm non thân yêu”
Tuổi thơ tôi không có gấu Misa, không có thỏ trắng, không búp bê Barbie… chỉ có con lật đật màu đỏ, không bao giờ biết ngã.!
Vẫy tay chào thế giới đồ chơi, tạm biệt…
Điểm: 9+++/10